Một độc giả có nick là Tom vừa gửi mấy ảnh hoa anh đào quanh nhà bác ấy. Ảnh thật là tuyệt. Cảm ơn anh Tom.
Bạn đọc nào có ảnh cây nhà lá vườn (tự chụp) xin gửi lên hang Cua. Cảm ơn nhiều nhiều.
Advertisements
Một độc giả có nick là Tom vừa gửi mấy ảnh hoa anh đào quanh nhà bác ấy. Ảnh thật là tuyệt. Cảm ơn anh Tom.
Bạn đọc nào có ảnh cây nhà lá vườn (tự chụp) xin gửi lên hang Cua. Cảm ơn nhiều nhiều.
That tuyet voi, Xem anh hoa dao lai nho Tet bac Cua a.
Về kéo thêm đi cho đủ một trăm thumb up mỗi cmmnt.
Cố lên nhé đám rỗi hơi. Nhanh nhanh rồi nhận thưởng…
Tốt nhất là nhỏ to với chủ nhân spam đi, cho ra vẻ thương một đám hóng, ăn không dám ăn ngủ không dám ngủ hihihahaha.
Uzi à ! Ngôn từ của bạn có thể làm cho vài người ở xa khó chịu ? Còn với tôi nó bình thường như cái vụ thường thường của hai bao cao su đã qua xu dụng khi giám định mà không cần găng tay.
Vô sỉ đến thế ! Khinh bỉ.
Stop trò spam đi
Những muốn vào đây để ngắm hoa
Tìm trong khoảnh khắc chút an hòa
Không may gặp phải loài nanh nọc
Chán hết trần gian. Xin lỗi hoa !!!
Hóng tối ngày thế ? Không có lấy gì mà ăn ?
Lẵng nhẵng đi theo thế à ??? Da trâu hay sao thế ?
Những vị hiền tài trong Hang Cua
Chí cao đức trọng ghét tranh đua
Khiêm cung mực thước trong đời thực
Giữa dòng bàn luận cũng vui đùa
Vui đùa phong thái vẫn ung dung
Không lên gân biếm nhẽ tranh hùng
Ôn hòa và kính trên nhường dưới
Gương sáng ngời con cháu soi chung
Còn đó những người chưa mấy hay
Vênh vang tự đắc tự cho tài
Bắt phải như này kia nọ đó
Chê người điên khùng … mình là ai???
Bề ngoài xanh sạch vẻ vô tư
Mà trong tâm toan tính mưu mô
” Người này như thế, ta nên thê”
Cười cười nói nói , mấy ai ngờ
Mấy ai ngờ nên vẫn sống nhăn
Cố mà lê lết đến trăm năm
Dối trên lừa dưới trời ghi hết
Mai kia về đất có yên chăng ?
Vào hang mong tránh bão ngoài kia
Dè đâu bão rớt quyết theo về
Số mình đen gặp tuyền cẩu mực
Viết lên đây ai người sẻ chia ???
Tiếp theo khổ thứ tư:
“Chê ai, xúm lại chê bằng chết
Chúng hồ đồng từ, sư ông bay
Soi gương đầy miệng bùn nhoe nhoét
Chột dạ sờ lên: mặt rõ dầy “
Chủ những bàn tay thumb up vô lối a dua cũng chẳng tốt hơn nhóm vô tri vô giác nọ.
Cây lá nghe kinh phât còn giác ngộ.
Những lời minh triết của nhiều vị học giả chân chính ở đây ra công gieo rắc không phải là số ít, vì đâu số người không may kia không tận dụng được cơ hội nhỉ ?
Những bàn tay xấu xa chỉ biết thumb down mà không hiểu vì sao và để làm gì xem như tự chủ của chúng xỉ vả tư cách của mình !
Nhiều cụ đã nhiều lần nói rõ như vậy thậm chí còn rất rõ.
Thế thì do đâu chủ những bàn tay ấy tiếp tục, chỉ có một câu trả lời: óc của họ đi vắng.
Khi ấy, họ là vô tri vô giác, nên không cần bàn đến nữa.
Ngỡ đâu văn cũng là người
Ai hay văn để lừa người khác thôi
Còn may, đâu đễ gạt trời:
Hại người, trời hại – ai cười, cười ai !!!
Cụ Xôi biết rõ gió đông đưa người xinh về đâu mà.
Đầu thì to sao óc quả nho
Để người buộc cổ, kéo làm trò
Tự do đánh đổi : thành con rối
Phải bò phải nhảy phải bi bô
Thơn thớt nói cười như rất thật
Bụng toàn dao kiếm miệng nam mô
Quỷ thần nghe mãi đâm buồn bực
Sét vung ra: rõ mặt loài hồ !
Xin góp vài vần cảnh xuân thơ BASHO
Trong mơ, gió xuân thổi
Cánh hoa bay tả tơi
Tỉnh dậy còn nghe tiếng rơi.
* * *
Anh đào trắng như mây
Xa xa tiếng chuông vọng
Từ Uenô hay Asakusa?
* * *
Nước chảy trên đường
Đứng dưới bóng liễu xum xuê
Lòng nhẹ hơn một chút. (nguồn hontho.net)
Cậy gió diều ra sức múa may
Chê bai hoạnh họe giọng sư thầy
Ngược gió , một ngày, dây bỗng đứt
Cắm đầu lộn xuống thảm thương thay !
Tôi vừa đọc những entry cũ của blog này và tôi thấy trước đây blog và comments hay hơn lịch sự hơn bởi hiện nay tôi đã thấy hiện nguyên hình những người cứ tự cho mình là thầy đời là chuẩn mực để sửa lưng người này người kia, bảo người này crazy người kia là thứ này thứ nọ, rồi những người a tòng để có bè ăn chia.
Tôi thật mừng rằng mình không bao giờ học những lời lẽ bậy bạ càn rỡ hay mắng chó chửi mèo của những ai đó . Tôi cũng đã lầm lẫn tưởng người xấu là người tốt ở trong này. Nhưng tôi đã nhận ra rồi và tôi biết mình chẳng nên tiếc gì những kẻ có thể có chút tài nhưng tư cách xem ra tầm thường quá mức.
Đã có những người không ở lâu trong blog này và nói rằng họ rất bận. Tôi biết họ đã nhận ra điều gì đó từ rất lâu rồi.
Uzi
Bài này được dịch:
Ở đây,năm ngoái cũng ngày này
má phấn ,hoa đào ửng đỏ hây
Má phấn giờ đây đâu chẳng thấy
hoa đào còn bỡn gió đông đây
(có bản dịch là gió xuân ,vì vào mùa xuân ,gió thổi từ hướng đông)
Uzi cảm ơn bác NGUYENVAN.
Hoa đào năm ngoái còn cười gió đông …
[Câu trước là gì uzi nghĩ hoài không nhớ nổi …]
Giá mà có đủ hai câu Kiều .
Và nguyên bản bản của “Đào hoa y cựu tiếu đông phong”.
Hic hic.
Đọc thơ lại nhớ đến Cu Ly,
Tinh thông kinh sử, thế mà đi.
Chỉ còn những dòng thơ lai láng,
Của nàng mỹ nữ “Cờ – rê – di” !
Ai kia đã nói đúng
Nhưng mà hơi bất nhẫn!
Hơi ác đấy cụ Âu Dương Phong!
Còn đây là bản dịch của lão, nghe qua thì cũng như thật 🙂
Ngày này, năm ngoái cũng chốn đây
Đào đẹp, người xinh má đỏ hây
Bữa nay người trước còn đâu nữa
Gió đông, đào cũ vẫn cười say.
Ngày này, chỗ đó, năm xưa
Em chường cái má từa lưa hoa đào
Mà nay em biến rồi sao
Để cho… cái gió nó cào bên hoa!
À ha! 😛
Cũng ngày này năm trước
Người đùa cùng hoa xinh
Giờ đây người đã biến
Hoa hôn gió một mình
😉
Hoa, trái,màu đo đỏ
thường được gọi là đào
thêm ,thêm nhiều sắc trắng
sẽ gọi là đào phai
Ai mà hay gặp may
người sao mà son thế
Trong cuộc đời dâu bể
đào hoa thắm phận người
Trong giao hòa đất,trời
hoa và người,tri kỷ
Nhạc hòa tấu và những cảnh thiên nhiên hoặc quần thể kiến trúc tĩnh mịch lúc không người đem lại cảm giác tiêu dao tĩnh tại …
Lối vào cổng trường XYZ Dalat một thời có hai hàng cây quanh năm khẳng khiu ngơ ngác.
Thế rồi đông qua xuân về, lấm tấm nụ đỏ nâu tươi tắn …
Bất chợt sớm mai, những cánh hồng nhạt thơ ngây dịu dàng hé nở trên cành xương xẩu, chớp mắt bỡ ngỡ nhìn mây trắng trời xanh Lâm Viên muôn thuở mơ màng trầm tư …
Cổng trường trở thành lối đào nguyên huyền thoại, thấp thoáng những dáng kiều ảo mộng thướt tha đi về giữa lá hoa kiều mỵ đoan trang …
Ảnh nhà Tom đẹp nhưng ai cũng có thể chụp được, bức ảnh Jefferson Monument tác giả đã chộp được cái sắc (ráng) của buổi chiều tà,sắc hồng của Hoa Anh đào với bố cục cội cành ôm lấy nhà trắng rồi tắm cho nhà trắng một sắc Hồng tuyệt mỹ ? Nếu hậu cảnh là ngôi nhà được lệch tâm về bên phải nằm ở điểm mạnh cũng như tạo cho bức ảnh thoáng đãng không bị rối ? Nhà Hồng ở D.C – Theo tôi là bức ảnh hay ho.
+ Các ảnh của Tom, cho dù không tận dụng được ánh sáng trong giờ chạng vạng ( như các ảnh trong bài trước của Tổng Cua). Nhưng Tom đã chọn và phối mầu tốt hơn, nó tôn thêm vẻ đẹp của hoa anh đào. Riêng bức ảnh “Đường hoa nở “ Tom đã tìm được vị trí chụp đắc địa, nhờ khúc cua cong của con đường, làm bức ảnh có chiều sâu mà vẫn mềm mại.
+ Tóm lại: Tôm nên thường xuyên gửi ảnh cho Cua, để Còng, Cáy bọn tớ được chiêm ngưỡng!.
Gửi cho Cua, có lão Nông Dân móc máy, thế nào anh Tôm cũng chụp lên tay hơn nữa. Tôi toàn đọc lão Nông Dân mà bóp cò tốt hơn đó.
@ Bác Tom: Hình hoa đào của bác Tom quá PRO! Rất nghệ thuật và rạng ngời cảnh sắc.
Chụp phong cảnh qua kính xe hơi, rất tài tình! Bravo!
Nguyên tắc: Trung – cận – toàn của Cụ Nông Dân chắc hẳn là đây!:-)
Tôm, Cua rồi, còn bầu, cá, nai, gà… nữa là đủ!
Bác làm SUV nhớ ngày xưa ở Sài gòn hay có vụ chơi lắc bầu cua và hát “có Cô gái Đồ long lắc bầu cua ra hai con gà mái”. Dạo gần đây trên FB có trang Dân Sài gòn xưa có nhiều hình ảnh rất đẹp. Bác ghé xem thử đi, hôm rồi họ post hình cái bàn ủi con gà dùng sức nóng của than hoa để ủi.
Đẹp quá. Lại nhớ đến bài hát Mùa Xuân sang có hoa anh đào. Cám ơn Bác Tôm và Bác Cua đã chia sẻ hình. Nhìn hình thấy cái nắng Sài gòn dịu lại.